Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Khocvole321
_.-'.Trang_Chu.'-._
Nếu một ngày kja tôj fảj rờj xa tất kả. Rờj xa mọj thứ. Và thượng đế chỉ cho tôj đem theo 1 thứ quý gjá nhất. Nhưng hỡj ơj làm sao có thể vì thứ quý gjá nhất tôj đã dành tặng cho bạn mất rồj. Đó là tráj tjm của tôj. Bạn àk nó đã thuộc về bạn rồj đó. Hãy bjết nâng nju,quý trọng nó nha. Đừng để nó fảj vỡ tan 1lần nữa. Nó đã bị tan vỡ nhìu lần rùj,và nó sẽ k thể lành lạj 1lần nữa đâu. Bạn bjết k? Tráj tjm kũng bjết khóc đó. Nó sẽ khóc những khj bạn bùn. Rỉ máu khj ban đau. Thao thức khj bạn cô đơn tuyệt vọng. Tráj tim uj sao nó dạj khờ quá? Hờn ghen vu vơ, gjận hờn vô cớ. Nó sẵng sàng đjên loạn khj bạn đj kùng aj? Sẵng sàng hờn ghen khj bạn chung tay ngườj khác. Sằn sằn sàng gjận dữ khj bạn kườj tủm kùng aj? Kùng bởj một lẽ thôj bạn àk, t.tjm tôj đã yêu, đang yêu , và rất yêu bạn. Bạn bjết k? T.tjm nó mỏng manh đến từng nào, đã có khj bạn đẩy t.tjm tôj ra xa, nó đau lắm chứ. Đâu có bjết vì sao đâu. Nó chỉ ngây ngô hjểu rằng nó cần bạn bên bạn và đc yêu ban. Nhưng dường như đjều đó thất quá khó khăn, nó kàng mún lạj gần,nhưng sao nó lạj kảm thấy xa quá. Nó muốn fá tan bức tường vô hình ngăn kách. Để rồj dẫn đến những hành động thất ngây ngô. Nó làm mọj thứ khjến bạn quan tâm, hay chú ý dù chỉ là 1 ít mà thôj. Hj nhưng kết quả thì sao chứ nó vẫn ở đó, bạn vẫn đj xa, xa, xa mãj. Ljệu t.tjm tuj làm những đjều đó đã saj. Nó bjết vậy. Nhưng tạj sao nó vẫn làm? Vì nó là t.tjm nó có tình cảm, nó kung bjết yêu thương, quan tâm chja sẻ, và nó kũng bjết nhój đau, tuyệt vọng, nó kũng có đầy đủ kảm súc để bjết thế nào là yêu. Vậy sao bạn tước káj quyền đó của nó đj(chưa vjết song. Đang bận. Lát vjết tjếp)
Có không 1 tình yêu?
Hum nay sao thờj tjết lạnh wá. Bây gjờ k còn káj kảm gjác lạnh se se, mà thế vào đó 1káj kảm gjác lạnh gjá đến buốt xuơng. Kảm gjác thật bồn chồn kì lạ. K aj muốn buớc ra ngoàj trờj lúc này. Kảm tưởng như khj bước ra thj m có thể đóng băng ngay lập tức. Bởj lẽ sự buốt gjá của tâm hồn, cộng thêm sự lạnh gjá của kon tjm, lạj kòn sự tác động do k gjan lặng lẽ, buốt gjá tjm aj. Như vậy sao k khjến ng ta kảm thấy ớn lạnh. Nằm một m thật cô đơn và hju wạnh. Rùj bật dậy, fa 1ly cafe thật đặc, thật đắng để xua tan đj sự cô đơn của m lúc này. Nhưng thjệt là tồj tệ, làm sao có thể đắng khj đó là cafe sữa. Bít sao để hít cô đơn khj uống lạj kàng tỉnh ra. Thật là tuyến thoáj lưỡng nam. Vậy mà k bjết do thój wen, hay do đang tìm kjếm 1đjều quen thuộc j đó. Mở máy ra nhắn tin. Kứ bấm bấm ljên hồj những chữ j đó như thjết wá quen thuộc. Nhưng lờj lẽ yêu thương. Nó wen thuộc đến mức ta k nhìn mà kũn k thể tìm thấy 1lỗj vjết saj. Nhưng thật ngu ngốc và ngớ ngẩn, khj đã vjết song chỉ kòn 1kông vjệc duy nhất là bấm gửj mà lạj k sao bấm đc. Bởj lẽ tôj bjết 1đjều rằng bấm gửj rùj thì sao chứ. Ng ta kũng có thèm hồj âm lạj đâu. Và m kũn k thể bjết đc ng ta có thèm đọc k nữa. Bởj 1lẽ đó chỉ là 1ty. Hì kườj 1kách thật pùn. Vì đó chỉ là 1ty qua mang. Chỉ wa những tn yêu thương. Trc đây! Ôj sao lạj có 1kảm gjác hp đến thế. Mọj thứ đều vô tư xuôn sẻ. Pạn có pít mỗj lần nhận tn là 1njền zuj. Hj hồj hộp có,mong đợj có, và njềm tjn vào một đjều j tốt đẹp kũng có. Thật ngốc nghếc, khj ta sẵn sàng trao tình cảm chân thành của m cho aj? K bít gjữ lạj một káj j đó làm chút rjêng cho m. Thjệt khó hỉu? Xjn hỏj có aj hỉu k? Chắc sẽ k aj hỉu đâu. Dường như ty của ng ta thjết mơ hồ! Ng ta chj ju wa lờj nój những. Nhữn từ ngữ bây gjờ lúc này trở lên trống rỗng hơn k kòn thjết tha nồng nàn như trc. Hình như ng ta chỉ nój chuyện vớj m cho zuj. Hay lấp đầy khoảng thờj gjan trống rỗng. Hay sự thú vị mớj lạ của một con ng. Để rùj đến khj ng ta hjểu hết, pít hết về m. Sự bỉ ẩn của một con ng trở nên quen thuộc như những bứơc chân. Thì kèm theo đó sự yêu thương kũng gjảm dần. Ng ta có vẻ thík thú hơn khj nc zớj 1aj xa lạ khác. Gjống như 1chân trờj mớj. Ở ng đó, có không 1ty?... Nhưng m bít chắc rằng m đã yêu, đã gen, đã hờn gjỗj. Nhưng k thể bjết chắc rằng ty đó có thể gọj là 1ty. Dường như nó chỉ có 1ng,xuất fát từ 1fía. Khờ khạo cho m. Ngốc nghếc cho ng. Nỗj đau cho m. Kòn sự hốj hận k bít dành cho aj. Dành hết cho m chăng, chẳng lẽ lạj vậy? K đâu, rồj một ngày nào đó. Ng ta sẽ nghj lạj, nhìn một lần nữa những j đã qua. Để bít m đã bjết j, đc j? Để rồj ng ta kũng nhận ra thuj. Hp thực sự k thể tìm thấy ở những nơj ta thường mong đợj. Có lẽ ta đã bỏ qua nó, vất nó vào xó sỉnh của cuộc đờj. Để rồj khj tìm lạj, lạj k bít nó thất lạc nơj đâu. Đó kũng là kjnh nghiệm bàj học cho m. Sẽ k aj kòn bít m là aj nữa. Hảy để đó làm đjều bí ẩn mà k aj có thể khám fá ra. hjx lạnh. Lạnh wá chỉ kòn 1m. Lạj ôm đjện thoaj ngủ thuj. Và mong rằng mỗj sớm maj thức dậy, lạj có 1ngày để hj vọng, để yêu thương

Thật quáj lạ. Một buổj tốj. Ngồj một mình. Nằm 1mình. Rồj kũng 1mình thiếp đj vào gjấc ngủ. Ngủ, ngủ rất say, ngủ say lắm, ngủ như chết vậy. K hiểu sao, k bjết lí do j. Bỗng nhiên tỉnh dậy và fát hiện ra rằng nước mắt m đang chảy. K hjểu nc mắt m chảy vì điều j,hay vì một aj đó. Và bây gjờ thì k thể nào chợp mắt đc nữa. Đầu óc thì nghĩ mông lung. Nghĩ về một điều j xa lắm. Nc mắt một lần nữa lạj rơj. Lúc này có lẽ m đã tỉnh ngủ hẳn chăng. Đã bjết đc điều m đang nghĩ chăng. Đang nghĩ về một ngườj. Có lẽ đjều k ngờ nhất lạj xảy ra. Bỗng dưng nỗj nhớ lạj tràn đầy trg gjấc ngủ. Bất gjác nhớ một ngườj, nhưng ôj sao lạj kảm thấy xa quá. Nỗj nhớ thật kì lạ. Nó lạj tràn về khj ta k ngờ nó sẽ đến nhất. Lúc ta hoàn toàn k nghĩ j về nó hay bất kì điều j như khj ta đang ngủ chăng. Có lẽ nó đc chôn sâu chặt trong lòng, đc gjấu kín trg tận hang kùng ngõ hẻm của tráj tjm. Để rồj khj có cơ hộj nó sẽ trỗj dậy bất ngờ, khjến ta k thể kjểm soát nổj nó. Có lẽ vậy, nó đã làm nc mắt ta lăn khj đang ngủ. Lòng thấy thao thao thổn thức bất an. Tình kảm thật khó hjểu. Sao nó ập đến thật vô cớ, kùng sự vô duyên,kèm theo sự vô hình nhưng hữu ý của nó. Cứ nghĩ rằng đã quên đc ng. Đã k kòn nhớ đến ng. Mà sao lạj như zậy. Chẳng lẽ đó chỉ là m tự lừa m sao? Không...! Không phảj thế....! Nhưng làm sao có thể tự chốj kãj. Tự lừa dốj m 1lần nữa khj ngay bây gjờ m kũng đang nhớ đến ng. M ngốc nghếc zậy sao? Wên 1ng khó đến thế sao? Sao ta k thể,k thể làm đc đjều đó vậy? Thế mà ta đã từng tự lừa m rằng. K yêu ng, k wan tâm ngườj. Vậy ra đó chỉ là những suy nghĩ chấn an lạj m. Gjúp m k kảm thấy m là một ng bị bỏ rơj rồj chết dần trg wên lãng. Nhưng sao sự tự lừa dốj đó lạj hoàn hảo đến vậy. Nó làm như ta đã wên đc ng, kất tjếng kườj nhạt khi aj đó nhắc đến ng. Thế mà gjờ đây. K một đjều j kả, k một lí do, mà sao lạj có thể fá tan sự tự lừa gạt m hoàn hảo đến thế? Tạj sao? Tạj sao...? Tạj sự cô đơn chăng. Sự cô đơn thật đáng sợ, nó sẽ nuốt chửng tất kả. Nó đáng sợ đến mức có thể nuốt kả 1thế gjan tình. Buồn rồj thjết buồn. Rồj tự hỏj lòng m, sao trên thế gjan này lạj có sự hợp tan. Đã có một bắt đầu rùj nhưng sao lạj fảj kèm theo sự kết thúc chứ. Yêu nhau rùj để là chj? Gặp nhau rùj lạj chja ly thật buồn. Có lẽ đó là 1quy luật của cuộc sống. Sự kết thúc của káj này,sẽ là sự khởj đầu của káj khác. Gjống như tình cảm zậy. Dù thế nào. Dù bất kỳ lý do j. Bất kỳ do aj. Thì mọj thứ kũng se qua, thờj gjan sẽ kuốn făng đj tất kả, chỉ kòn lạj những kí ức và kỉ njện. Vậy sao ta k lưu gjữ những j đẹp nhất,để mỗj khj ta nhớ đến sẽ bất gjác nở nụ kườj. Tình cảm thật k thể kưỡng ép. Kũng k nên wá chập. Sống hư ảo mãj vớj những j đã qua. Hãy học sống vớj hjện tạj. Sống thực vớj tương laj. M hjểu rồj.... Từ bây gjờ tốt nhất là hãy để mọj thứ tự nhiên. Hãy cho thờj gjan làm những công vjệc mà đãng nhẽ ra fảj làm, thật ngu ngốc khj trc đây m lạj cướp đj công vjệc của nó, cuốj kùng lạj chẳng đc j. Hãy học kách đón nhận hp nha. Vì bjết đâu đó quanh ta đang có ng thuơng thầm nhớ trộm thj sao. Nếu những aj đồng ý khj đọc những dòng này thì mỉm kườj lên nha, m sẽ kảm nhận đc nụ kườj đó của bạn. ( gửj c2o. Hay vuj nên, hay tjn rằng tương lạj đẹp đang đợj bạn. Hay chí ít kũng có ng kùng kảnh vớj bạn. Sorry vì bàj viết k đc hay và lủng kủng ah. Tạj m pùn ngủ wá. Định vjết dàj hơn nhưng mắt díp vào rùj.hjxhjx (-.o) mắt nhắm mắt mở.... Khò....khò .....zZzzZ...)
Cam nhan/y kjen